Biết là mưa bóng mây thôi, Mà lòng khắc khoải nụ cười heo may! Gió giăng tít ở trên mây, Cớ sao cứ phải ngất ngây ngước nhìn? Nghe tim nức nở, giật mình: Một mình ngơ ngác, một mình mình thôi! Ngõ thu đã khép lại rồi Đường xưa thăm thẳm cuối trời cô liêu…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét