< Blog Chominh không có nghĩa là chỉ cho riêng mình, nó chỉ là những entry mình viết và sưu tầm cho mình . Rất mong các bạn ghé thăm và chia sẻ >

Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2015

Mãi mãi là như thế

        Chỉ trong chưa đầy 2 tháng mà chị em mình lại vừa phải chia xa với hai người thân yêu nữa rồi. Anh Ngô Huy Đàm (anh Tư), người anh họ con Dì Thừa, Dì ruột của chị em mình, và chính Dì  nữa cũng đã về với cõi vĩnh hằng trong sự đau buốt của con cháu và biết bao người thân, bạn hữu, xóm giềng...
       Anh Tư đang chuẩn bị vào chăm Má (Dì Thừa) nằm bệnh viện với ý định sẽ ngủ lại với Má một đêm. Nhưng ý nguyện đó không bao giờ thực hiện được nữa rồi. Anh đã vội ra đi do tai nạn giao thông. Một chiếc xe khách từ Thái Bình trên đường chở khách vào TP.HCM đã nghiến vào giữa thân người anh trong khi anh đang vượt qua đường. Lúc đó là 9h ngày 9 tháng 5 năm Ất mùi 92015), anh đang chở nước khoáng về để vợ ở nhà bán quán còn mình thì yên tâm vào viện chăm má. Vậy đó, oan nghệt lắm thay, đâu có phải lúc nào những mong muốn tốt đẹp của con người cũng dễ dàng thực hiện được. Sau khi đưa anh đi cấp cứu tại bện viện tỉnh Bình Định (cách nhà anh ở Xuân Cảnh, Sông Cầu, Phú yên hơn 30 km), vào lúc 13h cùng ngày anh đã trút hơi thở cuối cùng trong nỗi tức tưởi, nuối tiếc khôn cùng...
        Má anh Tư, người Dì yêu quý của chúng tôi năm nay đã 88 tuổi đang đổ bệnh ra vào viện liên tục kể từ sau tết. Dì đã nói với chị em tôi hôm chúng tôi ghé thăm nhân chuyến du xuân kết hợp tìm thầy chữa bệnh suy thận cho cháu anh Xuân Thảo là: Dì biết sức khỏe của Dì, chỉ mong các con ở lại yêu thương nhau như khi Dì còn sống nghen... Lần đó đến lúc Dì ra đi (26/6 Ất Mùi) là 5 tháng. Sau khi anh Tư mất, cả nhà không ai cho Dì biết vì sợ Dì bị sốc, biết là Dì cũng sẽ mất trong nay mai, nhưng mọi người đều muốn kéo dài thêm để qua 49 ngày của anh Tư. Mệnh người đúng là dó Trời định. Cả nhà dù đã cố gắng chăm sóc, nhưng còn đúng một ngày nữa là 49 ngày của anh Tư thì Dì đã đi rồi. Những ngày cuối cùng trước lúc ra đi, Dì luôn hỏi anh Tư đi đâu mà không thấy... Chắc bây giờ, Dì và anh Tư đã gặp nhau ở suối vàng rồi!?...

 
       Dì ơi! mãi mãi từ này âm dương cách trở, không biết đến bao giờ mới được tái ngộ. Từ nay tất cả anh chị em chúng con từ Sông Cầu, đến Tuy Hòa, Nha Trang, Phan Rang... một bầy con mãi mãi đều mồ côi, không cha, không mẹ, không cô dượng, chú dì, cậu mợ trên cõi đời này... Mùa vu lang báo hiếu này tất cả chúng con, không còn ai được cài bồng hồng đỏ lên ngực nữa rồi... Dì ơi! một đời cơ cực, cơ cực cho đến phút cuối cùng từ giã cõi trần, vì chồng, con, vì cháu, Dì phải gánh gồng, phải chịu nhiều nhất sự thiệt thòi, sự hy sinh... Con cầu mong cho Dì sớm được siêu thoát... mãi mãi yêu thương kính trọng Dì!, mãi mãi là như thế.....

13/8/2015
MH