(Họa bài BÊN SÔNG HOÀI CẢM của Tạ Anh Ngôi)
Mặt biển mênh mông ánh bạc phơiSóng xô bờ cát mãi muôn đời
Chiều buông hắt bóng dừa nghiêng đổ
Gió thổi lay rèm nắng nhẹ rơi
Còng gió diễu càng xua bọt nước
Hải âu giang cánh vẫy mây trời
Mình ta ngơ ngẩn hoàng hôn tím
Nỗi nhớ trong lòng chẳng thể vơi.
24/12/2011 - MH
Phụ chép: BÊN SÔNG HOÀI CẢM
Sông trăng lấp lóa ánh vàng phơi
Thao thiết, mênh mông chảy giữa đời
Bến cũ sân đong đầy lá rụng
Thuyền xưa lòng đựng đẫm trăng rơi
Chân cầu sóng vỗ lung linh nguyệt
Mặt nước mây in sóng sánh trời
Đêm vắng một mình ngồi ngắm cảnh
Trăng tàn, gió tạnh, nhớ chơi vơi !
Tạ Anh Ngôi