Từ ngày cô gặp lại em,
Đời như trẻ lại mà quên tuổi già.
Em-làn HƯƠNG sáng mượt mà,
Với cô đồng điệu như là song sinh.
Cùng yêu thơ đến si tình,
Tuy rằng chẳng phải chúng mình-nghề thơ.
Nha Trang đầy nắng mộng mơ,
Công danh thành đạt, văn thơ ngọt ngào.
Tư gia hạnh phúc dạt dào,
Phu, thê,mẫu,tử ai nào dám hơn.
Xế chiều thanh thản tâm hồn,
Xênh xênh nhẹ bước ru hồn Ức Trai.
Chỉnh chu trên, dưới,trong,ngoài,
Đối nhân xử thế khó ai sánh bằng.
Nguyệt, Hằng cũng một vầng trăng.
Cám ơn em đã yêu dòng thơ cô.
Hà Nội :31—3—2011 Cô Cẩn Tú